Chào mừng bạn đến với Blog của Blogger Nguyễn Văn Hướng. Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ! Hẹn gặp lại!

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Cho tôi một vé đi tuổi thơ

 Bạn là người lập nghiệp xa quê hương? Bạn có bao giờ trăn trở để tìm về chốn cũ? Tìm về cuội nguồn, nơi chôn rau, cát rốn, nơi có ông bà tổ tiên bạn, nơi có những kỉ niệm tuổi thơ không thể nào quên? Tôi chắc một điều là ai cũng muốn, dù chỉ một lần. Tôi được biết có những người thậm chí khi chết đi vẫn có một mong ước cuối cùng là được yên nghỉ nơi chôn rau, cắt rốn của mình. Đối với tôi người lập nghiệp ngay tại quê nhà nhưng khi mỗi lần có dịp đi xa tôi luôn nhớ về gia đinh tôi, bà con hàng xóm áng giềng của tôi và luôn dõi xem những tin tức thời sự của quê nhà. Mỗi lần biết được tin tức gì là tôi vui lắm. Trong lòng lại nhẩm đọc bài thơ của  Đỗ Trung Quân.

QUÊ HƯƠNG

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ...












Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét