Ở nhị phòng, chị cả của em ơi
lận đận, lao đao, suốt trọn cuộc đời
Bán buôn ,tảo tần, sớm khuya vất vả Nắng mưa dãi dầm ,chị chẳng nề chi Xứ Huế, sài gòn ở giúp anh họ
Nha trang- xóm bống, chị đã từng đi
Làm thuê ở mướn, chẳng có ngại gì
Chỉ muốn có tiền, trang trải phân chi
Giúp mẹ hiền, sớm vượt qua nổi khổ
Và ước nuôi em, cho đến tận nơi
Nhưng sự đời, sao cứ mãi chơi vơi
Như chiếc thuyền câu bé nhỏ ra khơi
Như hướng dương trông mây mù đen tối
Như chiếc thuyền câu bé nhỏ ra khơi
Như hướng dương trông mây mù đen tối
Thời gian trôi, theo tháng ngày lặn lội
Vượt đôi mươi, phải bỏ lỡ xuân thì
Đành ở vậy ,để đi theo sự nghiệp
Dẩn dắt em cho đến thủa thành nhân
Nhưng ngờ đâu, những ước nguyện chưa thành
Hai mươi bốn tuổi xuân, thì đã khuất
Cửa thuận an, nơi đầu súng, ngọn pháo
Chị nằm xuống không đủ chiếu chăn bao
Hởi chị ơi xin đừng trách em nhé
Vì chiến tranh chưa kịp quấn khăn tang
Nhưng lòng mình thẳm sâu thương nhớ lắm
Dù ở cách xa hàng trăm vạn dặm
Hình bống chị in đậm mãi tim em
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét